Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2011

Đêm dài

Vừa qua một tuần đầy bận rộn, và một tuần bê tha.
Biết làm sao được, có lẽ "nhàn cư vi bất thiện", hoặc giả tuần bê tha là cái  giá để trả cho những công sức đã hao tổn cùng lúc quá nhiều, điều may mắn nhất là mình đã không khuỵu ngã giữa chừng.
Để nhớ lại xem nào. Không ghi lại thì ngày mai, ngày mốt thôi, mình sẽ quên ngay. Một tuần tràn căng sức sống của thời sinh viên.
Thứ 2 tuần trước, báo cáo thành công nghiên cứu khoa học về Ngũ Hành Sơn. Những hình ảnh về quê hương được mình láu cá lồng vào để quảng cáo. He he. Thích nhất là cái video là "đặc sản" trình bày của tiểu ban. Hờ hờ.
 Sau khi trình bày, ngoan ngoãn nghe nhận xét về báo cáo của nhóm mình đã hoàn thành đúng thời gian của cô Hồng Hạnh. Hi hi.
 Chạy có cờ về chỗ ngồi để cùng nhóm lắng nghe ý kiến đánh giá của giảng viên phản biện, hic hic, run quá chừng luôn, vì ThS Nguyễn Văn Hoài vừa tài hoa, vừa kỹ tính

 Thầy Hoài chỉ đặt cho nhóm 2 câu hỏi, trong đó có một câu Thầy Trường hú vía vì tưởng mình không trả lời được, sau buổi báo cáo Thầy đã phải khen mình một câu, hí hí. Thầy Quận trưởng bộ môn đứng lên cho ý kiến và sau đó, không ngoài dự đoán, Thầy đặt câu hỏi cho nhóm, điều không đoán được chính là số lượng câu hỏi: 5 câu. Mình trả lời lâu thiệt là lâu, 7 câu chớ ít ỏi gì. May mà không có bạn sinh viên nào hỏi nữa...

 Thầy Trường đọc bản nhận xét. Hi hi. Thầy rất nhẹ nhàng khen, rồi nhẹ nhàng... chê. Toàn chê đúng không, vì Thầy rành tụi mình quá rồi mà. Hi hi.

 Tranh thủ "họp nhóm" trong buổi báo cáo. Thầy đã chỉ ra thêm một số lỗi nữa. Rứa là có hứa hẹn bản chính sẽ đẹp hơn, nhưng phải tốn tiền in lại. Hây da! Hi hi.

Toàn nhóm Ngũ Hành Sơn thân mến của mình đây! ;)
Mới vừa có kết quả, 93 điểm. Rất cảm ơn sự chiếu cố của Thầy Trường và Thầy Hoài dành cho nhóm mình. Vui điều thứ nhất!
Chiều thứ 2 và sáng thứ 3 tuần trước, đi trang trí bảng tin cho CLB Thư pháp. Không phải nói chủ quan chớ trong 10 CLB được triển lãm lần này, chỉ có mỗi hai CLB, Thư pháp và Văn học là đẹp à! He he he.
Thứ 6 và thứ 7 là hai ngày thi đấu bóng bàn. Đội bóng bàn nữ trường mình có chút thiếu vắng khi không có Thủy, nhưng cùng với Thanh, Khanh, mình đã thực sự đổi được màu của tấm huy chương hai năm trước, và nâng cúp vàng trên tay, niềm hạnh phúc và hãnh diện trào dâng... Hét lên mỗi khi trường mình đoạt cúp vàng, và khi nâng cúp vàng trên sân khấu, nghe trường mình cổ vũ, nghẹn ngào không thể tả. Ây da, huy chương vàng đeo nặng cổ hơn huy chương bạc hay sao ấy.
Để xem, cảm giác khi trở lại sân đấu bóng bàn là choáng ngợp, tiếng bóng rơi, tiếng hò reo, đều dậy lên một cảm giác thân quen, thương mến. Kỷ niệm ùa về như gió, mát rượi. Lại gặp hai bạn bóng bàn thời năm nhất, đâu đây thôi mà mấy năm bỗng chốc qua rồi. Thời sinh viên cứ như một giấc mơ. Đấu được 2 trận, tay đau không thể tả, đánh thua một trận cực vô duyên. Hic. Cuối cùng cũng có một trận thứ 3 thật hoành tráng, có séc thắng đối thủ 11/1, mà ác thay hôm nay, mình ngậm ngùi nhìn nhỏ đó nhận huy chương bạc đơn nữ. Hận quá!
Tối đó về nằm lăn như con gián. Bôi thuốc xong cứ y như đang nằm trên lò nướng, mình là con tôm đang nằm cong queo, đỏ ửng. Ngày thứ hai đánh đơn. Tay đã khỏi, đánh với đối thủ trên cơ mà có lúc gác 6/0. Tiếc là vẫn thua. Tứ kết. Tiếc không? Lúc nào cũng dừng chân ở tứ kết hết. Nhưng đánh thật đã tay. Thầy bảo mình đánh "xuất thần", nhưng không phải đâu Thầy ơi, em đang cố tìm lại chính em trong bóng bàn của những ngày xưa đó. Chặng thi đấu dừng lại khi mình đã bén mùi với bóng bàn, cảm giác thiếu thốn, bứt rứt không yên, ước mong gì ta có một khoảng thời gian để lại mỗi chiều xách vợt đến một CLB nào đó, tập dợt...




Thi đấu. He he.

Nâng cao chiếc cúp chiến thắng! Hãnh diện quá, Nhân Văn ơi! :))
Sau đó, ngày chủ nhật thi B tiếng Hoa. Hôm nay có kết quả, chẳng thể ngờ, 45/60. Ồ ye! He he.
Tuần này nằm bẹp dí như con gián. Tay chân bủn rủn, người không có tý sức sống nào, lại còn bị bịnh tá lả nữa. Hic hic. Hôm nay tổng kết Hội thao, còn uống nữa. Mình hư ghê!
Nhưng mà vui!
Kết thúc hai tuần. Đủ những dấu ấn cho buổi học cuối của đời sinh viên, buổi học mà mình đã cúp nửa buổi để đi nhận giải! :D
Cuối tuần nghỉ ngơi thôi! He he.
Đêm nay sẽ là một đêm dài, dù ta toàn tâm toàn ý dành nó cho việc ngủ khì.  Cảm xúc thay phiên nhau ngự trị cách nghĩ. Và chắc rằng, giấc mơ đêm nay sẽ lộng lẫy và nồng nàn vây quanh ta!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét