Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011

Chút rảnh rỗi cuối chiều

Rứa là, đã đi làm.
Đời sinh viên thế đó, trôi qua cái vèo, rồi thôi.
Kỳ thi học kỳ cuối cùng của mình không được tốt lắm, có lẽ vì không tập trung ôn bài. Ngay sau tuần lễ thi là đi làm liền. Hơn một tuần đã qua. Sự háo hức và nhiệt tình ban đầu đang hạ xuống. Vì thực chất, công việc không mới mẻ, cũng chẳng đòi hỏi nhiều. Tra cứu tài liệu. Có lẽ giai đoạn này là để giúp mình rèn luyện thêm tính kiên nhẫn và chịu khó. Cố gắng vậy!
Không có mạng đã gần một tháng, đúng không nhỉ? Chắc khoảng khoảng nớ, cũng chẳng thấy thiếu thốn gì. Từ bỏ thằng ti vi nữa, buổi tối tha hồ học tiếng Hoa (ít), đọc truyện và ngủ sớm (nhiều). He he. Còn tranh thủ giặt giũ, lau nhà... này nọ các thứ vào buổi tối. Còn phải nói, bây chừ cả tuần ta đã đi làm rồi cơ mà, đâu có rảnh rang như hồi "nhỏ dại" nữa. Khơ khơ.
Thứ 7 ni, thật là một ngày bận rộn chớ chẳng chơi. Buổi sáng thì lo học bài, chiều đi dự lễ tuyên dương các vận động viên của trường (năm ni trường mình màu mè gớm, he he, cũng may cho mình, có thêm kỷ niệm trước khi ra trường hẳn), tối tối thi giữa kỳ tiếng Hoa, tối hẳn thì đi xem thầy hát. Hi. Cuối tuần rứa cũng đáng. :-)
 Đọc nhiều sách cũ. Của những năm đầu thế kỷ XX, tự nhiên thấy thích thích giọng văn "chơn chất" của người miền Nam. Nói sao viết vậy. Lại nữa, một đứa chẳng hề khoái thư viện như mình lại đi làm công việc gắn bó với tất tần tật các thư viện.
Phải nói thật là từ nhỏ, mình có ước mơ thầm kín là được làm cô thủ thư. Một mình cô có cả cái thư viện, tha hồ mà đọc. (Lầm to hỉ!) Mỗi lần cô thủ thư đi ngang nhà rủ lên thư viện xếp sách với cô là phơi phơi đi ngay, dù sau đó, như lời má nói, mình chỉ ôm lấy đống truyện bỏ mặc cô thủ thư làm gì thì làm. Hi hi.
Lên cấp 2, cấp 3, mượn truyện, mượn sách khó khăn quá! Một đứa làm biếng như mình thì dù chương trình học có nhiều đi nữa vẫn còn khối thời gian rảnh, rứa mà không mượn được truyện về đọc, ức không cơ chứ! May được ba má hậu thuẫn, chở đi nhà sách đều đặn nên dần dần mình ứ thèm chơi với thư viện nữa. Lên Đại học vẫn giữ cái thói đó, thà mua một đống sách cũ về rồi ăn mì gói, mình cũng cương quyết không làm thân với thư viện trường.
Bây giờ thì, thích rồi! Hơ hơ. Một tuần năm ngày, khăn gói cà mèn xách đến các thư viện. Nói chung cũng thích nghi dễ thôi. Mình là lính mới, mấy cô thủ thư dễ thương chỉ dẫn cũng tận tình. Chỉ điêu đứng ngay tại thư viện trường mình. Không biết cách tìm sách. Mà ai ngờ trường mình lại cho sinh viên vào tận trong kho để tự lấy sách cơ chứ! Đảo đỏ con mắt cũng tìm không ra. Lại thêm cái thẻ sinh viên chả có dòng dữ liệu nào. Mỉa mai chưa. Sinh viên năm tư cơ đấy, mà không có dòng lưu trữ nào về việc đã từng đặt chân đến thư viện. "Bây giờ cho em mượn đọc tạm thôi, lát nữa nhớ đem thẻ đi bổ sung dữ liệu vào!". Tủi thân ghê gớm. Thế rồi, cái công tác bổ sung dữ liệu ấy, cũng phức tạp vô cùng, lên phòng này, lại được chỉ sang phòng khác, nói chung, không ai hiểu ý của cô thủ thư đã bảo mình cả. Cuối cùng vẫn là cái thẻ trống trơn, không có chút dữ liệu nào. Thư viện, quả là một vết xấu trong quãng đời sinh viên của mình...
Dạo này đi thư viện mỗi ngày, nên được đọc tất tần tật các loại báo mỗi ngày. Cập nhật thông tin. Và ghét thằng Trung Quốc kinh khủng. Nhưng cũng chẳng biết phải làm gì. Lấy "Lá cờ thêu sáu chữ vàng" ra đọc lại. Hay quá chừng hay! Và thấy rất ý nghĩa.
Hôm nay làm luôn trưa, rồi được nghỉ sớm. Mon men lên mạng viết vài dòng, dù mình biết, chả có ai biết cái bờ lốc này của mình cả. Hi.
Hôm qua dự Hội thảo, học hỏi được một số điều. Được tặng 4 quyển sách, và 2 tờ báo Hồn Việt. Trên báo có một bài báo của một ông hiện đang ở Niu Óc (NewYork) nói về việc nên dừng đưa tiếng Mỹ vào tiếng Việt đi. Đọc thấm quá chừng thấm. Nhưng mà mình không phải người khoái tiếng Mỹ, chẳng phải kẻ thích đệm vài chữ ngoại vào tiếng mẹ đẻ để ra vẻ ta đây xịn, ta đây hơn người... nên đang suy nghĩ làm thế nào để phổ biến bài báo đó đến với những đối tượng thích hợp hơn.
Tình hình là bây chừ đang đói bụng cồn cào. Hic hic. Có làm chi nhiều nhặng đâu mà bụng cứ hay đói, mắt cứ hay mỏi như kẻ thiếu ăn thiếu ngủ ri trời?
Tối ni khai giảng lớp Nghiệp vụ Sư phạm. Mình phải bỏ một buổi học tiếng Hoa để lên nghe ngóng tình hình xem sao. Rồi từ từ tính.
Cuối cùng, chúc mình gặp nhiều may mắn và gặt hái nhiều thành công nhá á á á! He he he.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét