Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2011

Chat đêm khuya

- Em muốn đi dạy trẻ con. Em muốn gieo hạt mầm tình yêu văn chương.
- Em sẽ thất vọng. Người ta sẽ không cho em tự do với ước muốn của em. Sẽ cột em vào một cái khuôn nào đó, và lôi em đi, ngày này qua tháng nọ...
- Em sẽ nổi loạn...
- Anh cũng đã từng nổi loạn, và anh phải từ bỏ mơ ước, rồi anh đi lang thang, rồi anh gặp em đây...
- Em cũng nghĩ tới là mình cần nếm trải và thưởng thức cuộc đời mỗi ngày...
- Đúng đó, sớm thoát khỏi vũng trời mộng mơ của em đi!
- Nếu không mộng mơ thì sống bằng gì bây giờ?
- Sống bằng tiền, cưng ạ!
- ...
- Năm 35 tuổi, anh sẽ mời em lên tòa nhà cao nhất thành phố, uống cà phê!
- Lúc ấy, anh có còn là người văn nữa không? Có nhớ mời em không?
- Nếu như em còn mơ mộng.
- Nếu như sau này hai anh em mình đều giàu có...
- Anh sẽ là một Mạnh Thường Quân, em sẽ là nhà từ thiện...
- Kiêm chủ quán cà phê và tiệm thuốc bắc!
- Bắc hay lắc?
- :))

Có nhiều mơ mộng và nhiều những cách khác để xoa dịu những bài học đang nhận được từ cuộc đời và con người. Mình thích những buổi chat khuya, dù nó không tốt cho sức khỏe của mình. Nhưng ít nhất, mình nhận ra một vài người bạn thật sự đồng điệu, nói những điều thật đáng nói!
Có chép lại những đối thoại, mới hay, những truyện trò của mình cũng giống tiểu thuyết lắm, có điều chưa biết hồi kết ra sao, và cũng hoàn toàn lu mờ những ám ảnh hay sắp đặt mà người viết muốn hướng tới.
Thôi kệ, rứa cũng được, mỗi ngày lật một trang, thưởng thức dần đời sống.
Tự nhiên, chưa xa mà đã nhớ Sài Gòn... Tuổi trẻ đang trôi nhanh quá, mình chỉ là cố giữ lại một vài dấu vết nhỏ nhoi để ngày mai nhớ tưởng mà thôi! Hãy ngủ sớm và ngủ ngoan nhé! Chào ngày mới, chào tuần mới! :D

2 nhận xét:

  1. Chị D đứng cầm micro dẫn chương trình, chị D lãnh đạo clb Văn học và chị D ở đây sao khác nhau quá nè!

    Trả lờiXóa