Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2011

Những hẹn hò

Những hẹn hò từ nay khép lại, thân nhẹ nhàng như mây.
Không cần đặt sau câu này dấu ba chấm, ta để một dấu chấm, để khẳng định sự u ám của đời mình. Tất nhiên, chỉ ở một khung trời rất riêng thôi! Nhưng vẫn là u ám.
Hôm nay có một ngày vui. Nói chung, từ lúc rơi tự do, tưởng cái hố tử thần dưới chân sẽ cứ đen ngòm và ngột ngạt như rứa, cũng chẳng ngờ, một vài nụ hoa cũng chịu nở, cho mình chút niềm vui. Thật ra, mình đâu đến nỗi quá yếu đuối. Dù đôi lúc nhìn trời mây, nhìn con người, nhìn đâu đó, lại tự hỏi, cuộc sống đang đẹp thế kia, sao lại phải tự đày đọa mình nặng nề như vầy?
Thực tế thì đang khơi dậy lại những tiềm năng của mình. Mình có niềm kiêu hãnh, có những niềm vui riêng mà. Mình có tiêu chí về người yêu. Mình cần sự hiểu và thông cảm.
Sáng ni đi học, thầy có "khen" mình đọc khá hơn trước rồi.
Lúc trưa có kẻ cứ tò tò đi theo mình. Tiếc là vẫn còn chưa hiểu nhau.
...
Chiều ni vui. Dù thỉnh thoảng những suy nghĩ lạc đường lại làm mình buồn xa vắng.
Hay thật!
Lùi một chút, để nhìn rõ nhau hơn.
Có thể vì thế, sẽ biết được tương đối vị trí của ta trong lòng nhau.
Đã thấy con đường trước mắt của mình rồi. Sẽ gắn bó với quê hương. Có một chút buồn, một chút luyến tiếc... khi rời xa Sài Gòn.


Những hẹn hò từ nay khép lại. Thân nhẹ nhàng như mây.

Mây tự do, mây lãng đãng, mây trôi theo gió, mây tan vào thinh không, mây nương vào mưa trắng... Chẳng phải mây nhẹ nhàng đâu, mây cũng mang nhiều tâm sự, vì sắp vào mùa mưa rồi. Ha ha ha...

Tới tập trung viết một cái gì đó để giãi bày, cũng không thể nữa. Chẳng biết mình đang phiêu nơi đâu?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét