Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

Dư âm

Đêm qua mơ một giấc mơ bị bỏ rơi.
Con dài và tối, rất ồn ào nhưng mình lại chẳng thấy ai.
Đôi giày rất cao, và mình đi rất nhanh.
Lòng tan nát.
Ác thật, sáng ni thức dậy còn thấy đau thiệt đau trong lòng. Mơ chi lạ kỳ, chướng mị rứa trời!
Còn nữa, những chuyến xe buýt nối dài, toàn những em xe màu xanh lá cây, chật cứng người, mình bơ vơ đứng đó...
Sáng mở mắt và quyết định nghỉ làm một ngày. Con búp bê vẫn mở to mắt nhìn mình một cách thơ ngây, thánh thiện. Chắc nó muốn hỏi: "Răng chị lười rứa?" He he. Đã tính sẽ đặt cho nó một cái tên, nhưng vẫn chưa quyết định xong. Hai cái tên dành cho búp bê mà mình đặt gần đây nhất là hồi 8/3 năm nhất, Bốp và Bấc. Hic hic. Cô búp bê mặc váy đỏ, mang hài đỏ (mơ ước của mình đây mà), và gì nhỉ, hai cục bông che tai à, hay cái cài tóc nhỉ? Nếu trời lạnh phải che tai thì làm răng mặc váy được? Chắc là một món trang sức nào đó mà kẻ lạc hậu như mình chưa biết. Tối, đặt nó ngồi trên bàn khi mình làm việc, thỉnh thoảng gặp chuyện gì ấn tượng, hay lười quá muốn đi ngủ mình lại hỏi ý nó. Khuya, cho nó ngủ trong hộp, sáng lại cho nó đứng dậy rồi ngồi xuống trên bàn. Gọi mày là gì búp bê hè? Tiểu Hồng? Hay A Trang? A Nắng?... À, tao thích màu đỏ tao là Nguyên Trang, mày cũng thích màu đỏ (thích thì mới mặc đồ màu đỏ chứ) nhưng nhỏ bé thì là Nửa Trang thôi nhé? He he he, có lẽ phải giở từ điển ra thôi, vốn từ của mình không đủ để thể hiện hết mong muốn của mình. Cô bé tóc vàng mặc váy đỏ đi hài đỏ, có đôi mắt to và gương mặt trong sáng. Con búp bê dễ thương, và mình được tặng đúng thứ mình đang thiếu. Ôi, mình ghét con trai khoa Văn, toàn phát biểu những lời đau lòng không à.
Quà 8/3 của Quốc, thật tuyệt! :)

Mới đổi điện thoại. Điện thoại cũ bị hư, liên tục tắt nguồn cứ như tâm trạng của mình cứ liên tục rớt xuống vực. May mà đã qua. Quà 8/3 này 2 trong 2 kiêm 3 trong 1, nên chẳng dám khoe. He he.
Tối hôm qua, 11h30 rồi, có một tên bạn đàn hát cho mình nghe, qua Yahoo. Chất lượng âm thanh không tốt, nhưng mình vẫn cảm nhận được từng nốt nhạc, từng tiếng hát. Nghe mấy bài nhạc Trịnh, thấy niềm đam mê tươi sáng lên hẳn, và cặm cụi gõ gõ cho chương trình sắp tới của CLB Văn học & Nghệ thuật.
"Người đi mãi theo từng chuyến xe ngựa qua rồi..."
"Người còn đó, nhưng bơ vơ mắt trong đêm dài..."
"Người còn đó nhưng lời nói rơi về chân đồi..."
Không biết nghe có đúng không nữa, "Phúc âm buồn". Ước ao được đi nghe nhạc Trịnh quá ta ơi! :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét