Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

Up

Cứ tưởng bay lên, hóa ra là lộn ngược. He he he.
Không làm thơ, không viết văn, không bờ lốc, thì không có cái để lưu giữ lại tuổi trẻ của mình. He he he.
Tối qua nằm đọc lại "Tìm nắng", thấy mình thơ ngây và lãng mạn quá đi mất. Mình của năm nhất, và năm hai. Vẫn có những khi chán nản, nhưng thỉnh thoảng lại có thể thấy một nét đáng yêu của chính mình, thì thật là kỳ diệu! Có thể lấy lại niềm tin ngay.
Mình vẫn nhớ vào mùa mưa thì khoảng đâu đầu tháng 4. Như cái đêm nhạc Trịnh đó, mưa xối xả vào cuối chương trình... Nhớ lại thì vui, nhưng lúc đó thì hoảng thật. Hi hi.
Nhưng sắp vào mùa mưa rồi. Giải quyết xong cái nghiên cứu khoa học này, mình sẽ dành cho mình một ngày, đi chơi với mưa. Mưa lạnh thế, nên chăng rất cô đơn?
Mình thích uống cafe trong không gian trang trọng và dễ chịu rứa. Nói chuyện, nhìn quanh quất, hoặc nghĩ một điều gì đấy đến bất chợt, thấy mình nhẹ nhõm hẳn. Dù thường ngày cũng chẳng có gì quá nặng để đeo mang. Nhưng không phải là không có...
Người yêu à, tui muốn lãng mạn!
Tui chả cần sự giáo huấn của ai, tui không muốn sự phục tùng, tui muốn được là chính mình, bên ai đó, cũng đang là chính mình, để chia sẻ... Tình yêu không giữ được cân bằng, nên dần dần ta tự đánh mất mình, quên mất khoảng lặng dành cho nhau. Vậy đó, giá như tình yêu và sự gần gũi đừng tạo sự nhàm chán, thì cuộc sống đẹp biết mấy.
Lại nhớ đến phim hoạt hình tên là Up. Mình thích nhất đoạn đầu. Hai đứa bé, hai người bạn, hai người lớn, hai vợ chồng. Tình yêu của họ nồng nàn quá, có lúc mình muốn nghẹt thở. Có thể do làm phim cho con nít, nên tình yêu và đời sống vợ chồng mới bình yên và êm ả như rứa. Nhưng mình vẫn ước ao. He he. Làm người lớn rồi, lại muốn đơn giản đi.
Mới tám điện thoại. Tám với nhiều người. Đủ thứ cảm giác lẫn lộn. Mình không cần giải thưởng, chả cần tiền thưởng. Mình chỉ cần được ủng hộ, được bênh vực. Nhưng không có ai bênh vực hết. Chỉ có con Chiêu hơi bực mình mình. Anh ? Chỉ biết ờ ờ...
Không biết khi em trai mình lớn lên rồi, hai chị em có thể cafe vui vẻ như tối hôm qua không nữa? Sợ rằng khoảng cách quá lớn, mình thì già, còn em thì có quá nhiều thú vui tuổi trẻ. Nhưng mà, tối qua mình đâu có đi uống cafe với em trai, mình uống cafe với một người bạn mà. Hi hi.
Sắp cuối tuần rồi. Cuối tuần vui vẻ nhé!
:-)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét