Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

Gió trên những chiếc lá

Chiều nay từ Bưu điện Trung tâm bước ra, trời như sập tối lại. Thì ra là mây đen. Chiếc xe chạy hối hả giữa dòng người ào ạt. Gió cuốn bụi. Mình nhắm mắt lại. Dường như là đất trời cuồng nộ. Mùa mưa đã đến thật gần!
Gió thổi. Những chiếc lá vàng lả tả bay xuống. Những chiếc lá đỏ chới với. Đường đầy những chiếc lá khô. Ôi, mình nghĩ, giá như đừng có quá nhiều xe cộ như rứa, mình sẽ chẳng có chút hoảng sợ, và kịp để cho sự lãng mạn về trên những chiếc lá mong manh. Gió lúc ấy, là bông đùa, là khoái chí. Mưa sau đấy, là một sự gột rửa bụi trần. Tiếc là mưu sinh, đúng hơn là kiếm ăn, làm con người bỏ qua nhiều khoảnh khắc lẽ ra là ấn tượng, là nét đẹp, là một chút dễ chịu khi chuyển trời.
Không ngắm mưa, không cảm nhận gì hết. Ở trong nhà trọ, mình cứ như một con ốc ấy. Có cái vỏ an toàn với thiên nhiên. Tội nghiệp, cũng bởi cái tội lười.
Chiều ni viết bài Tấm lòng, được cô Thảo gửi lời khen. Vui mừng quá xá, he he. Còn mái tóc mới, ai nhận xét gì thì cũng rứa thôi. Mình đang cố gắng hòa hợp và dễ chịu với nó đây. Dù gì thì hình thức cũng quan trọng. Rứa đi!
À, ngày mai mới cà phê cà pháo được.
Thôi thì ngày mai sẽ kể lể...
Tự nhiên nhìn thấy chiếc xe máy. Có ước ao muốn khoe khoang quá! 
 Hoành tráng chưa? Xe đang cưỡi lên máy tính của tui đó nghe!
Và sự thật về dáng người của chàng xe rất ngầu này đây. Khi đọ cơ với con chuột. He he he. :))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét