Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

:)

Lâu lắm rồi chưa hớn hở như tối ni. Hi hi.
Nhớ cậu bé trong phim hoạt hình lúc trước mình đã xem. Và nhận thấy, sự trong veo của chính mình. He he.
Nhẫn bạc, đúng như ý muốn nhé, và một sợi lông voi ở trong, để luôn đem lại may mắn nữa. Hơi rộng một tý, nhưng không sao, rất vừa với ngón tay của mình. ;)
Hôm nay là ngày giải phóng Đà Nẵng. 29/3. Ngày Đà Nẵng. Mình nhớ ngày xưa quá, cái thuở đi cắm trại, cứ nhao nhao hét để nhớ bài hát nào mừng giải phóng quê hương.
Hôm thứ 7 vất vả ở Củ Chi. Vất vả vì đang mệt, vì đã bỏ lỡ mất 2 hoạt động cũng rất quan trọng đối với mình, và vì chuyến đi đã không như mong đợi. Hôm đó là sinh nhật Đoàn. Cũng chỉ nhớ ngày xưa. Thấy mấy cái áo Đoàn ríu rít đi trên đường, mình cứ bâng khuâng mãi.
Mình vẫn còn nhớ không gian của quán Nét Xưa. Vốn không mấy thiện cảm, nhưng ít ra mình cũng cảm nhận được cái hồn và chất thơ riêng của nó. Chỉ có điều, dường như nó chưa chân thành lắm, bởi nếu chân thành, mình đã cảm thấy được rồi. Sự nhạy cảm của một đứa con gái biết yêu nàng Thơ là thế đấy! :-P
Hai ngày ở nhà một mình. Đã cảm nhận được sự thinh lặng sâu sắc của đêm. Và cũng đã thắng được nỗi cô đơn, bằng những cách tự lấp đầy mình.
Sắp đến ngày 1 tháng 4.
Những ca từ vẫn trải ra lấp lánh vẻ đẹp ban sơ. Và những nốt nhạc vẫn vang vọng dư âm khắc khoải. Sẽ phải dành cho mình một ngày, để thỏa lòng với nhạc Trịnh và chia sẻ với văn chương...
Nói chung là tối ni thật vui và thật là hớn hở! :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét